KỂ LẠI MỘT CHUYẾN ĐI
THĂM DI TÍCH LỊCH SỬ MỘ VÀ KHU TƯỞNG NIỆM CỤ NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU
Mỗi chuyến đi mà
chúng ta trải qua đều để lại trong ta những bài học, những ý nghĩa riêng. Đối với
tôi và nhiều bạn trong lớp, chuyến đi thăm Di tích lịch sử Mộ và Khu tưởng niệm
Nguyễn Đình Chiểu (Bến Tre) là một trong những chuyến đi như vậy. Chuyến tham
quan này được tổ chức cho học sinh khối lớp Bảy của trường vào cuối tháng Ba
năm ngoái.
Hôm ấy là một
ngày đẹp trời, tất cả chúng tôi háo hức dậy từ rất sớm. 6 giờ 30 phút, đoàn
chúng tôi khởi hành. Ba chiếc xe du lịch chở hơn một trăm học sinh của trường từ
từ lăn bánh, rồi tăng tốc, bon bon chạy về Di tích lịch sử Mộ và Khu tưởng niệm
Nguyễn Đình Chiểu tại xã An Đức, huyện Ba Tri, tỉnh Bến Tre.
Xe chạy được một
lúc đã nghe tiếng anh chị hướng dẫn vồn vã chào hỏi, chúc mừng mọi người trong
đoàn. Sau khi nêu các quy định cần thực hiện khi vào điểm tham quan, các anh chị
thay nhau giới thiệu cho chúng tôi nghe sơ lược về cuộc đời, thơ văn cụ Đồ Chiểu.
Nhờ đó, chúng tôi biết rõ hơn cụ Đồ Chiểu là ai, hoàn cảnh riêng của cụ trong
hoàn cảnh chung của đất nước hồi bấy giờ như thế nào, tại sao tuy bị mù lòa mà
cụ vẫn sáng tác được thơ văn, và vẫn có thể hăng hái góp sức mình vào cuộc
kháng chiến chống thực dân Pháp.
Khoảng 8 giờ 30
phút, xe đến điểm tham quan. Chúng tôi xuống xe tập hợp theo đội hình và theo
anh chị hướng dẫn du lịch đi vào khu di tích. Điểm đầu tiên chúng tôi vào thăm
là khu đền thờ, gồm đền thờ cũ và đền thờ mới. Đền thờ cũ cổ kính lưu giữ vết
tích của thời gian. Đền thờ mới khang trang cho thấy tấm lòng kính trọng, biết
ơn của hậu thế đối với cụ Đồ. Nhưng điểm tham quan thu hút nhất đối với tôi là
đền thờ mới. Đó là một khu nhà kiên cố dựng theo hình tròn thoáng đãng, mái
ngói màu xanh, nền lát gạch bóng, rất khang trang, trên các cửa ra vào và trần
nhà trang trí hình hoa sen, cuốn thư, ngòi bút, hoa lá, hay trống đồng... Theo
bảng chỉ dẫn, chúng tôi bước lên tầng trên của ngôi đền, nơi đặt bức tượng cụ Nguyễn
Đình Chiểu bằng đổng to cao như hình người thật. Chúng tôi đứng theo hình vòng
cung ngắm nhìn chân dung cụ Đồ, các bức phù điêu hoành tráng phía sau và nghe
cô hướng dẫn viên kể về thân thế, sự nghiệp của cụ. Giọng cô thật truyền cảm, vừa
trong trẻo vừa ấm áp, nhất là khi cô đọc thơ cụ:
Chở
bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm
mấy thăng gian bút chăng tà.
Cô cho biết: hằng
năm, vào dịp ngày sinh và ngày mất của cụ Đồ (ngày 1 và ngày 3 tháng Bảy),
chính quyền và nhân dân trong tỉnh tổ chức lễ hội truyền thống với nhiều chương
trình phong phú. Đây là dịp thể hiện tình cảm tốt đẹp mà nhân dân địa phương và
cả nước dành cho cụ. Tôi ước gì có thể đến đây đúng dịp ấy để được tham gia các
hoạt động tưởng niệm như dâng hương tưởng niệm, đọc văn tế, nói thơ Vân Tiên,
thi hóa trang, xem trích đoạn cải lương Lục Vân Tiên - Kiều Nguyệt Nga và tham
gia các hoạt động vui chơi sôi nổi khác.
Theo kế hoạch,
đoàn còn tham quan một số điểm quan trọng khác như: nhà bia, phòng trưng bày,
khu lăng mộ... Sau đó, đến giờ hẹn, chúng tôi theo nhau ở điểm tập kết để lên
xe trở vế trường.
Với tôi, đây thật
sự là một chuyến đi đáng nhớ và có nhiều ý nghĩa. Trên đường về, tôi cứ nghĩ
miên man với câu hỏi: Trong hoàn cảnh khó khăn như cụ Đồ, liệu có mây người vẫn
có thể sống có ích, vẫn đấu tranh và làm việc nghĩa được như cụ...? Càng nghĩ,
tôi càng khâm phục tấm lòng yêu nước thương dân, cốt cách bình dị, gần gũi, nghị
lực phi thường và những gì mà cụ Đồ Chiểu đã làm được cho đời. Trong tâm trí
tôi lại văng vẳng giọng đọc truyền cảm của cô hướng dẫn khu di tích về cốt cách
cụ Đồ:
Nhân
nghĩa sáng ngời vâng nhật nguyệt,
Văn
chương tỏ rạng ánh sao Khuê.
(Theo Sách
giáo khoa Ngữ văn 8 Chân trời sáng tạo, Nhóm biên soạn, NXB Giáo dục Việt
Nam, tr. 93, 94)